Được yêu thích nhất

677 chương

Tên gốc: 致命亲爱的
Thể loại: Ngược, cẩu huyết
Người dịch: Tô Ngọc Hà

Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó.

Nó có thể giúp con người chữa bệnh trong im lặng nhưng cũng có thể giết người trong vô hình.

Nó ẩn nấp ở mọi nơi, ở chính dưới lớp da thịt cùng hơi thở của bạn, khiến cho mọi bí mật của bạn không có chỗ trốn.

Cô trời sinh có khứu giác nhạy cảm, là một nhà chế tác mùi hương được mệnh danh là bậc thầy hiếm có trên đời. Thế nhưng ít ai ngờ đến, giữa lúc hào quang sáng chói cô bỗng nhiên mai danh ẩn tích....

Anh là một doanh nhân của Lục Môn, tính cách sát phạt quyết đoán. Khi chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì lại rơi vào khốn đốn, tính mạng sớm chiều...

Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên.

Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính.

Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên.

Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, cất giấu tấm bản đồ giang sơn tà khí.Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động.

Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật thật giả giả…

Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương.Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.

Tác phẩm tiểu thuyết tình yêu lần đầu đề cập sâu tới “mùi hương”, cảm nhận một cảnh giới học thuật về mùi. 

9/10 từ 4,079 lượt

59 chương

Thể loại: 1Vs1, Đô thị tình duyên, Hào môn thế gia, HE, Hiện đại, Ngôn tình, Ngọt, Sắc, Sạch, Sủng,
Tổng chương: 59
Editor: [L.A]_Brandy
Designer: [L.A]_JianFei

Văn án:

Vốn là một cô gái sớm phải học cách trưởng thành, độc lập, tự mình gánh vác và chống đỡ mọi thứ, thế nhưng không hiểu sao Tần Hiển cứ muốn xông vào cuộc sống của Tô Kiều...

Cô không muốn, cô kháng cự, nhưng dường như sự dịu dàng của anh đã khiến con tim cô trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết...

Tám năm sau, Tần Hiển và Tô Kiều gặp lại nhau.

Cô thấy thân hình cao gầy kia trong bộ tây trang màu đen, dưới ánh đèn mù mờ của quán bar, bóng dáng kia dựa vào tường, kẹp điếu thuốc trong tay, ánh mắt đen nhánh, nặng nề mà chăm chú nhìn cô.

Thật lâu sau, anh bỗng cười, “Tô Kiều, đem lão tử ngủ xong liền một chân đá văng, em cũng thật lợi hại.”

Tô Kiều: “...”

...........

Cô quyến luyến sự dịu dàng của anh, ham muốn sự trân trọng của anh với cô. Trên thế giới cô độc lẻ loi này, dường như chỉ có mình anh thương cô, thương vô điều kiện. Nhưng cuộc đời không phải câu chuyện cổ tích, mà cô cũng chẳng phải công chúa lọ lem có thể với tới hoàng tử. Cô buộc phải ra đi, bỏ lại anh điên cuồng tìm kiếm hình bóng cô.

Nhiều năm sau gặp lại, anh đã trưởng thành, vòng tay càng thêm vững chãi có thể bảo vệ cô chu toàn, nhưng vì sao cô lại không muốn trở về bên anh nữa?

8/10 từ 3,541 lượt

10 chương

Lời tác giả:
Dế Mèn sắp ra Hải Phòng, lại vào miền Nam, rồi đi Sô-phi-a. Năm trước, đã đến sông Đa-nuýp bờ bên này. Bây giờ mới sang Bun-ga-ri. Dế Mèn vẫn mong ước.
Dế Mèn có nhiều bạn. Dế Mèn vẫn thư từ với Quảng Nam Đà Nẵng, thành phố Hồ Chí Minh, U-lan-ba-to, Răng-gun, Tô-ki-ô...Vui nhất được đi nhiều, được nhiều bạn. đất nước tuyệt với, chân không bao giờ biết đâu cùng.

Một lần kia, tôi thăm trường phổ thông số 5 ngoại thành Mát-xcơ-va. Các lớp ngồi nghe kể chuyện Việt Nam đánh đế quốc Mỹ, rồi hỏi :
- Các bạn có quen Dế Mèn không ?

Tất cả cười ầm, giơ tay một loạt.

Các bạn Mát-xcơ-va gửi tôi một món quà nhớ mang cho Dế Mèn. Cái hộp to, trong đặt chiếc khay nhôm vuông như cái sân gạch, trên có cây chuối, cây tre, quả dứa và tượng bằng nhựa màu, đủ mặt Dế Mèn, Dế Trũi, bác Xiến Tóc, cái Kiến, cô Niềng Niễng, anh Gọng Vó...

Tôi hỏi Dế Mèn :
- Anh đã đi nhiều thế anh học được điều gì ?

Dế Mèn đáp :
- Nhiều lắm chứ. Tục ngữ có câu : Đi một ngày đàng học một sàng khôn cơ mà. Trái đất như quyển sách hay, ai chịu khó xem xét và suy nghĩ đều học được những điều bổ ích.
Các bạn thành phố cửa biển Hải Phòng ! Các bạn Sô-phi-a ! Các bạn ở phía nam đất nước !.... Câu nói ấy của Dế Mèn, xin gửi bạn.

Hà Nội, tháng ba 1986
Tô Hoài. 

NXB Kim Đồng

9/10 từ 3,889 lượt

96 chương

Editor: Hedy
Thể loại: ngôn tình hiện đại, trùng sinh, vườn trường, ngọt ngào, HE.
Độ dài: 92 chương + 2 phiên ngoại
Couple: Giang Nhẫn - Mạnh Thính

(Phần giới thiệu được dịch bởi Mốc@HNC)

Mạnh Thính có được cơ hội trọng sinh lại vào giai đoạn thanh xuân tươi đẹp nhất của cuộc đời cô là vào năm lớp 11.

Được cơ hội sống lại lần nữa cô quyết định sẽ sống thật tốt.

Thực hiện lại ước mơ nhảy của mình.

Sẽ không để khuôn mặt mình bị hủy hoại chỉ vì lao vào biển lửa cứu em gái độc ác vô ơn, sẽ giữ gìn nhan sắc của mình.

Càng không dây vào Giang Nhẫn, thiếu niên ác ma sau này cầm dao giết người.

Sau đó vào mùa hè năm lớp 11 ấy, Mạnh Thính quay về lấy sách tiếng Anh.

Ở khúc ngoặt cầu thang, đám thiếu niên hư hỏng tụ tập hút thuốc.

Cô dừng lại không dám đi qua.

Nhưng không ngờ nghe thấy tiếng cười càn rỡ điên cuồng của tên côn đồ Giang Nhẫn: "Ông đây thích mẫu người thế nào à? Mẫu người giống Mạnh Thính đó."

"Anh Nhẫn, không thể nào, hoa khôi trường học khó theo đuổi lắm."

"Ông đây nhịn cả một đời."

Sống vì cô, chết vì cô, hai tay nhuốm đầy máu tươi vì cô, phủi hết cát bụi trên bia mộ vì cô.

PS:

• Nữ chính trọng sinh về thời còn đi học, chăm chỉ học tập, kiên trì với ước mơ của mình, phong cách truyện lạc quan ấm áp.

• Nam chính chỉ vì nụ cười của người đẹp mà không so đo gì.

9/10 từ 4,143 lượt

Nổi bật trong tuần

Overgeared-Tho-Ren-Huyen-Thoai

[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

10/10 từ 194,205 lượt
Đọc truyện [Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại của tác giả Dong Wook Lee, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.

Tác giả được yêu thích

Phải đọc ngay

177 chương

Thể loại: Cổ đại, hoan hỉ oan gia, duyên trời tác hợp, cưới trước yêu sau, cung đình hầu tước, HENhân vật chính: Liễu Ngọc Như, Cố Cửu TưVăn án:Thời cổ đại, nữ nhân chỉ có thể gả cho một người, sau đó là cuộc sống gia đình, giúp chồng dạy con, quản lý nhà cửa.Vì muón có thể gả cho một phu quân tốt, Liễu Ngọc Như noi theo mọi người, tận lực tu tâm dưỡng tính, trở thành khuê tủ điển phạm suốt mười lăm năm ròng.Không ngờ được, kết quả lại như công giã tràng, nàng bị buộc gả cho một kẻ ăn chơi trác tiếng có tiếng khắp Dương Châu - Cố Cửu Tư.Gả cho kẻ như vậy, đời nàng coi như đã bị hủy hoại.Nhất là gả xong nàng mới phát hiện người này cũng bị ép cưới nàng.Tâm Liễu Ngọc Như hóa tro tàn, nàng tự nhốt mình trong phòng. Ba ngày sau, nàng giác ngộ một điều.Gả cho kẻ ăn chơi trác táng thì việc gì phải làm khuê tú nữa?Vì thế ngày thứ ba sau khi thành hôn, vị khuê tú nổi tiếng dịu dàng ở Dương Châu run rẩy cầm đao, dùng hết dũng khí của cả một đời tiến vào thanh lâu. Nàng nhìn Cố Cửu Tư đang say như chết mà nói, “Đứng lên.”Từ đó cuộc đời Cố Cửu Tư nhanh chóng thay đổi.Dù là những tháng ngày ăn chơi hay khi làm quan nhất phẩm, nữ nhân này vẫn đứng bên hắn. Nàng đỡ lấy hắn bằng thân mình mảnh mai yếu đuối và bảo, “Đứng lên.”Thế nên mặc cho bị róc xương róc thịt, mặc cho giãy giụa đứng lên từ vũng bùn, hắn cũng muốn cắn răng cõng nàng trên lưng đi qua cả đời này.Với Liễu Ngọc Như mà nói, trong mười lăm năm đầu đời, sống là để tìm một nam nhân tốt. Đến khi gặp được Cố Cửu Tư nàng mới biết nam nhân tốt sẽ khiến nàng hiểu rằng sống là vì chính mình.Ta nguyện lấy máu thịt này che mưa chắn gió, để váy nàng không vương bụi trần, để thái dương kia chẳng đọng sương.Ta nguyện hóa thành cơn gió lớn, đưa quân đi vạn dặm.Một câu giới thiệu vắn tắt: Phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần.Cùng đọc truyện nhé!!!!

0/10 từ 1,846 lượt

89 chương

Bạn đang Đọc truyện Ma Tôn full (đã hoàn thành) của tác giả Cửu Lộ Phi Hương. Trải qua trăm cay ngàn đắng tính kế, người của Ma giới cuối cùng cũng thả được Đông Phương Thanh Thương ra khỏi phong ấn thượng cổ. Bọn họ mong rằng hắn sẽ dẫn dắt quần ma đánh lên Thiên giới, trở mình làm chủ, thống lĩnh ngũ hành tam giới. Nhưng bọn họ dần dần phát hiện, thì ra họ nghĩ sai rồi. 


Ma Tôn ngày xưa này đây đúng là không giận mà uy, đúng là có thần lực vô biên, nhưng mà hắn ta. Ma Tôn – Đông Phương Thanh Thương cực kì bá đạo, ngông cuồng ngạo mạn hoành hành ngang dọc tam giới. Kể cả khi mất đi một thân pháp lực hắn vẫn có thể san núi lấp biển. Nàng là Hoa Lan nhỏ bé, là Tiên linh yếu ớt. Nhưng thế gian lắm mối duyên kỳ ngộ. Tình yêu trên đời mấy ai cưỡng lại được. Tru tiên đài, hắn vì nàng bất chấp sinh mệnh, Chốn hồng trần, nàng vì hắn mất hết tiên linh.


Bãi bể nương dâu, vật đổi sao dời, Hắn cùng nàng nắm tay nhau vượt qua năm tháng. Tình yêu vốn nhiều ngang trái, hắn lại độnglòng vì một đoá hoa.Vì hoa lan nhỏ hắn có thể nhảy vào tru tiên đài để cứu nàng mà không màng tính mạng của mình. Vì nàng hắn chờ đợi trong vạn thiên chi khư suốt mười năm. Vì nàng mà từ bỏ chấp niệm suốt ngàn vạn năm. Ma tôn vô tình mà lại thâm tình.


Tình yêu giữa tiên và ma liệu có thể có được một cái kết trọn vẹn, viên mãn? Hai người có thể vượt qua mọi thử thách, ranh giới để đến với nhau? Hãy theo dõi câu chuyện hấp dẫn này để giải đáp những thắc mắc nhé.

9/10 từ 1,826 lượt

111 chương

Buổi sáng mười giờ, Tô Dạng Nhiên đang ngồi trên ghế xếp hàng ngoài hành lang bệnh viện chờ khám bệnh. Cho đến khi cô chờ muốn sốt ruột thì cửa phòng làm việc mới đẩy ra, bệnh nhân được người thân đỡ ra ngoài, mấy giây sau trong loa phát ra tên mình, Tô Dạng Nhiên cầm số thứ tự nhanh đi tới.


Phòng không rộng nhưng thoải mái, trên bàn làm việc đặt một chậu cây xanh, một bác sĩ trẻ ngồi ở phía sau, đeo khẩu trang, chỉ lộ ra một tròng mắt đen hết sức trong suốt và thấu đáo, vẻn vẹn chỉ cần một đôi mắt là Tô Dạng Nhiên có thể đoán được khuôn mặt người dưới lớp khẩu trang kia là như thế nào, nghĩ như vậy, cảm giác đau đã giảm không ít. Cô đi tới hướng bác sĩ, ngồi đối diện nói: "Bác sĩ, ngày hôm qua tôi vô tình té lộn mèo một cái." Tô Dạng Nhiên là một mỹ nhân điển hình, gương mặt xinh đẹp trong lúc lơ đãng còn mang một ít yêu mị, mà gương mặt đó bây giờ có hơi tái nhợt, cô khẽ cau mày làm nhạt đi mấy phần quyến rũ.


Thẩm Quyến ngẩng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt bình tĩnh tựa hồ thay đổi, giọng nói hơi khàn khàn, "Đưa giấy khám bệnh cho tôi." Dường như là bị cảm. Tô Dạng Nhiên vừa nghĩ vừa đưa giấy khám cho bác sĩ, Thẩm Quyến đưa tay nhận lấy, cô chú ý tới bàn tay trắng nõn thon dài, khớp xương rõ ràng, ngay cả móng tay cũng cắt gọn gàng, trong lòng Tô Dạng Nhiên âm thầm nghĩ ngợi. Mạnh Điềm luôn nói bác sĩ ngoại khoa nào cũng có bàn tay vô cùng đẹp, lời này đúng là không sai. "Tô Dạng Nhiên." Tô Dạng Nhiên nghe có người kêu tên mình, cô miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đối mặt với cặp mắt kia.

0/10 từ 1,790 lượt

63 chương

Tuy tính cách Ngu Minh Nhã không tốt, nhưng dáng người và làn da lại vô cùng xuất sắc, dù sao trong nhà cũng đã bồi dưỡng cô ta trở thành tiểu thư danh viện. Lương Vân chơi đùa không ít, nhưng tiểu thư danh tiếng vẫn rất ít, dù sao hắn cũng cố kỵ gia tộc sau lưng bọn họ. Hai ngày trước Tần Du đã tra qua, vì Lương Vân đối xử với cô gái bình thường quá ác độc, thiếu chút nữa đã làm chết người, đã bị người trong nhà cấm cửa từ lâu, lần này coi như là được ra cửa chơi tiếp. Đã lâu chưa động thủ, tay chân của Lương Vân đã ngứa ngáy, coi như Ngu Minh Nhã đã vào thẳng họng súng.


Ngu Trà nhíu mày: “Lại có thể là cô ta.” Trong trí nhớ của cô không có chuyện này, nhưng từ khi cô sống lại đã biết mọi thứ sẽ thay đổi, Ngu Minh Nhã làm bậy cũng là bình thường. Chẳng qua đã nghiêm trọng đến mức gọi xe cấp cứu… Chu Chu gật đầu, “Tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nghe người khác nói hình như là tự sát, bên ngoài lộ ra rất nhiều vết thương… Cũng không phải vết thương bình thường, dù sao thì cũng đã không xong rồi.”


Ngu Trà có hơi hoảng hốt. Tối qua sau khi tỉnh rượu, Sơ Ninh đã gởi tin nhắn cho Ngu Trà, kể ra việc cô ấy nhìn thấy Lương Vân rời đi cùng Ngu Minh Nhã. Chẳng qua lúc ấy Ngu Trà cũng không quan tâm chuyện này.

Cướp Lấy Bàn Tay Vàng Của Vai Chính
Đang ra

148 chương

Trước kia cô ta vừa xấu xí lại vừa béo, tính cách quái dị không hòa đồng. Các bạn cùng lớp đều không thích chơi cùng, sau lưng còn gọi cô ta là con mập chết tiệt, người quái dị. Tôi nghĩ cô ta rất đáng thương, thỉnh thoảng còn giúp đỡ đôi chút. Tuy nhiên, sau kỳ nghỉ hè năm 2 cao trung, cô ta đột nhiên thay đổi thành một người khác - không những giảm chín mươi cân trong vòng một tháng mà còn trở nên trắng trẻo xinh đẹp. Thành tích học tập nhảy vọt, thậm chí kiểm tra cuối kì còn đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng toàn trường. Lại còn đa tài đa nghệ. Vào bữa tiệc tối hôm Nguyên đán, điệu nhảy mở màn của cô ta khiến toàn bộ giáo viên và học sinh trong trường kinh diễm..."  Văn Khanh yên lặng lắng nghe cô gái trước mặt đang khóc lóc kể lể. Cô ấy mặc một chiếc váy cotton màu trắng nhiễm đầy máu, giày chỉ còn một chiếc, mái tóc rối tung, bộ dạng vô cùng chật vật."Những người thích tôi cũng thích cô ta. Tôi đương nhiên sẽ hâm mộ, thậm chí là ghen tị nhưng mà tôi chưa làm gì cô ta cả. Tại sao cô ta lại muốn hãm hại tôi cơ chứ? Tôi không cam lòng, không cam lòng bị cô ta hại chết như vậy, tôi muốn cô thay tôi báo thù! Hãy làm cho cô ta trả giá đại giới!" Khuôn mặt cô gái dữ tợn lên, đôi mắt hằn lên tơ máu.

18 chương

Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.


Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.



Bản thân là một phù thuỷ, trong đêm tối không lấy ma trượng nấu thuốc độc, lại cầm đá mài mài dao phay, tuyệt đối không phải bởi vì Tô Hi có tài đặc biệt gì. Lí do nàng ngồi đây mài dao phải kể đến từ rất nhiều năm về trước.

8/10 từ 926 lượt
Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)
Đang ra

760 chương

Ở trên Trái Đất, hắn là một kẻ mồ côi, được ông nội một tay nuôi lớn. Vì mệt nhọc quá độ nên khi thấy tờ giấy báo hắn trúng tuyển đại học, ông đã yên tâm nhắm mắt, để lại một khoản tiền mấy vạn tệ khá lớn gửi ngân hàng để Lâm Phong học đại học. Chính vì để lại khoản này cho Lâm Phong mà ông đã trễ nải bệnh tình của mình.Là người luôn cố gắng vượt lên số phận, nỗ lực học tập nhưng không ngờ Kết quả là bốn năm cố gắng của hắn hóa thành con số không, khi hắn làm ơn nhưng lại bị báo oán. Hắn bị khai trừ khỏi trường học với cái lý do là khiếm nhã với nữ sinh viên, kết quả khác nữa là hắn bị kiện, cuộc đời của hắn đã định như thế, với một dấu ấn ngồi tù mười năm tám năm, sau đó hoàn toàn trật ra khỏi đường ray xã hội.Ở kiếp trước, Lâm Phong đã không còn bất kỳ vướng bận gì, cho nên hắn không phải buồn bực vì xuyên không. Điều khiến hắn buồn bực là, hắn xuyên đến trên người một tên thiếu gia ăn hại, một tên thiếu gia có Vũ Hồn rác rưởi. Vị thiếu gia Lâm gia có cùng tên với hắn này vốn là đệ tử ngoại môn của Vân Hải tông, lúc ở đó bị đường huynh của mình bắt nạt, đánh nhau bị thương, sau đó bị đá ra khỏi tông môn, nửa chết nửa sống. Cũng bởi vậy mà Lâm Phong mới có thể thừa cơ xuyên vào người hắn. Nếu đã sống lại một đời nữa, ta tuyệt sẽ không để bi kịch tái diễn trên người mình.Truyện Tuyệt Thế Vũ Thần là một bộ truyện thuộc thể loại Huyền Huyễn, đọc truyện độc giả dễ dàng nhận thấy không gian ảo thực, pha trộn vào đó là màu sắc võ hiệp, mời các bạn cùng đón đọc.